Tình bạn!
Tình bạn đẹp như bảy hằng đẳng thức
Sống mãi bên nhau như 2 vế phương trình
Rồi mai đây cuộc sống sẽ chứng minh
Tình bạn đẹp như muôn vàn định lý!
Nỗi nhớ!
Bình phương chưa đủ lập phương thôi
Lập phương chưa đủ luỹ thừa mười
Con nâng nỗi nhớ cha hơn nữa
Đến mũ e-nờ con mới thôi!
Tình yêu toán học!
Đôi mắt em như phương trình bỏ ngỏ
Rèm mi mịn màng nghiêng 1 góc anpha
Tóc em dài như định lý Bunhia
Và môi em đồ thị hàm số cos
Xin em đừng gọi anh là thằng ngốc
Sinh nhật em anh tặng trái cầu xoay
Đêm noel hình chóp cụt trên tay
Anh trao em cả trái tim thổn thức
Mãi mãi em ơi phương trình a không mẫu thức
Em là nghiệm duy nhất của đời anh!
Sự lãng mạn trong toán học!
Tôi yêu em trong tình yêu toán học ,
Cái nhìn đầu của hai biến x , y.
Bao buồn vui là cực trị cõi lòng,
Rằng tiệm cận giận hờn sẽ bằng không,
Và hằng số phương trình là em đó.
Gắn với nhau bởi bao hàm biểu thức,
Phép cộng trừ thử thách cõi lòng anh,
Quá yêu em anh vượt qua tất cả,
Dù phân thức được chia làm nhiều ngã,
Gán cộng trừ lũy thừa lại khai căn.
Nếu em biết định mệnh là an bằng,
Rằng đôi lứa là từng cặp ánh xạ,
Rằng tình yêu là đồng biến đôi ta,
Dẫu tình yêu có trăm ngàn thử thách,
Anh sẽ giải phương trình bằng nhiều cách.
Nói yêu em bằng tình yêu giải tích,
Thật khó lòng trong từng câu giới hạn,
Tính liên tục đâu dễ bày tỏ hết,
Bóng hình em như là những dấu vết,
Để soi đường cho anh tìm nghiệm nguyên.
Trái tim anh nếu lấy được đạo hàm,
Thì chắc rằng đáp số sẽ là em,
Rằng hắng số phương trình là em đó.
Nếu qui nạp làm cho em tin tưởng ,
Thì hằng ngày anh sẽ viết yêu thương.
Dẫu tình yêu có muôn ngàn hoán vị,
Số hạng đầu tổ hợp sẽ là em.
Trái tim em là ẩn số khó tìm,
Tốn công sức của bao người nghiên cứu,
Dẫu dấn thân sẽ là chuyện phiêu lưu,
Anh cố gắng tìm kiếm bằng siêu thức,
Kì vọng rằng đáp số sẽ là anh!
Bài tiếp...
Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn em biến hoá khôn lường
Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới
Bao biến số cho một đời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần còn chút Epsilon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình
Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lô gic như giận hờn dập xoá
Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng
Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp đôi luc do lầm tưởng
Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều
Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình yêu
Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại
Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại
Nơi trái tim anh,
em mãi mãi là hằng số vô biên.
Bài tiếp nhé:
Có một lần thầy dạy toán làm thơ
Bài thơ ấy bây giờ đang dang dở
Nhưng câu thơ ý tình bỡ ngỡ
Còn khô khan như môn toán của thầy
Trong bài thơ thầy cộng gió với mây
Bằng công thứ tính Cô tang của góc
Lá thu rơi bay vào trong lớp học
Thầy bảo rằng "lá có lực hướng tâm"
Rồi một lần mưa nhè nhẹ bâng khuâng
Thầy ngẫu hứng đọc câu thơ thầy viết
"Gọi mưa rơi dọc ngang bất chợt
Radian của cầu vòng là một số pi"...
Chân dung “boys” chuyên toán!
Con trai chuyên Toán là đây
Nhác trông đã thấy vừa gầy vừa hâm
Rằng cao thì cũng tầm tầm
Rằng ăn mặc, cũng vài phần lôi thôi.
Nói chung mặt mũi sáng ngời,
Nói riêng thì thấy cũng hơi... già già
Bởi học nhiều quá mà ra
Truyện tranh, điện tử cũng là nguyên nhân.
Cũng biết đá bóng bằng chân
Cũng nhìn bằng mắt, cũng cầm bằng tay.
Khi kiểm tra, cũng biết quay
Cũng mê nói chuyện, cũng hay nghịch ngầm
Thỉnh thoảng cũng biết ga lăng
Cũng nhường bạn gái vài lần rồi... thôi.
Tự soi gương, tưởng đẹp trai
Nghĩ rằng chắc hẳn có vài nàng theo.
Thực ra tưởng bở thì nhiều
Nhưng tự an ủi cũng là điều rất nên.
À quên, được cái rất hiền
Bị chê đủ kiểu, vẫn ngồi yên mà... cười!